AN
NINH CỦA HOA KỲ &
VẤN
ĐỀ DO THÁI – 
Trần Bình 
          Bước qua năm 2005 hai vấn đề quan tâm lớn nhất trên thế giới là
việc cứu trợ những nạn nhân tại Á châu do vụ động đất và sóng thần ngày
26/12/2004 và nền an ninh của thế giới trong đó nét nổi bật nhất là cuộc chiến
chống khủng bố của Hoa Kỳ. 
            Liên quan đến vấn
đề an ninh của Hoa Kỳ, bốn mươi (40) người Mỹ đa số là giáo sư đại học vừa bày
tỏ ý kiến về một giải pháp bảo vệ an ninh của nước Mỹ qua một quảng cáo đăng
trên tờ The Economist số đầu năm
(Jan. 1st – 7th. 2005 – 
            Các nhân vật đó
là: Robert Art (Brandeis University), Andrew J. Bacevich (Boston University),
Dong Bandow (nguyên phụ tá đặc biệt của tổng thống Ronald Reagan), Nicolas
Berry (giám đốc Foreign Policy Forum), Richard Bets (Columbia University),
Michael E. Brown (Georgetown University), Juan R. Cole (University of
Michigan), Michael Desch (Texas A&M University), Michael Doyle (Columbia
University), Carolyn Eisenberg (Hofstra University), Sumit Ganguly (Indiana
University), Paul Gessing (Teh Free Liberal), Leon Hadar (tác giả cuốn
Sandstorm: POlicy Failure in the Middle East), David Hendrickson (Colorado College),
George Herring (University of Kentucky), Joseph P. Hoar (Tướng U.S.M.C. hồi
hưu), Stanley Hoffmann (Harvard University), Samuel Huntington (Harvard
University), G. John Ikenberry (Princeton University), Robert Jervis (Columbia
University), Miles Kahler (UC San Diego), Stuart Kaufman ( University of
Delaware), Peter F. Krogh (Georgetwon University), Christopher Layne (bình luận
gia, The American Conservatvie),
Anatol Lieven (Carnegie Endownment), Ian Lustick (University of Pennsylvania),
Scott McConnell (Executive Editor, The
American Conservative), John J. Mearsheimer (University of Chicago), Andrew
Moravcsik (Princeton University), Augustus Richard Norton (Boston University),
Edward L. Peck (Cựu đại sứ Hoa Kỳ), John L. Peterson (chủ tịch, The Arlington Institute), William B.
Quandt (University of Virginia), Paul Schroeder (University of Illinois,
Urbana-Champaign), Tony Smith (Tufts University), Stephen Van Erera (MIT), Jon
Basil Utley (người chủ trương ConservativesForPeace.com),
Stepehn Walt (Harvard Unicersity), Kenneth Waltz (Columbia University), William
Wohlforth (Dartmouth College).
            Ý kiến của quý vị
giáo sư và nhân sĩ trên tóm tắt như sau:
            Chúng tôi, tuy quá trình chính trị và trình
độ nhận thức khác nhau, đồng ý với nhau rằng chính sách Trung đông hiện nay của
Hoa Kỳ không phục vụ quyền lợi quốc gia, không thể biện minh về mặt đạo lý và
tối hậu không mang lại lợi ích gì cho nhân dân trong vùng.
            Hoa Kỳ có hai mục tiêu an ninh
quan trọng tại Trung đông:
1.     Thắng mạng lưới khủng bố Al Qaeda của Osama bin Laden
2.      Bảo đảm không mất nguồn dầu
hỏa ở đó.
            Cả hai mục tiêu trên đều bị đe dọa bởi cuộc tranh chấp
không có giải pháp giữa Do Thái và 
            Chính sách của thủ tướng Ariel 
            Mấy cuộc thăm dò ý kiến mới đây do
Shibley Telhami của đại học Maryland và viện Brookings Institute cho thấy Hoa
Kỳ mất nhiều cảm tình của dân chúng trong vùng Trung đông. Ngay trong những
nước có truyền thống đồng minh với Hoa Kỳ như Ai Cập, Jordan và Saudi Arabia
cũng có từ 79 đến 95% người dân không thích Hoa Kỳ. Bảy mươi lăm phần trăm nói
rằng họ ghét Hoa Kỳ vì họ cho rằng cuộc chiến tranh Do Thái - Palestine không
có giải pháp vì Hoa Kỳ đã bênh vực Do Thái vô điều kiện.
            Tổng thống Bush đã góp phần không nhỏ
làm cho dân Trung đông có cảm nghĩ trên. Ông thường cho cuộc chiến chống
al Qaeda và cuộc chiến Do Thái chống 
            Người Mỹ cần ý thức rằng nếu chúng ta bị thù ghét tại
Trung đông thì rất khó cho chúng ta thực hiện những mục tiêu an
ninh quốc gia tại đó.
            Trước hết hãy xem xét cuộc chiến chống
bọn khủng bố al Qaeda. Mặc dù Osama bin Laden nói mục đích đấu tranh của
anh ta không phải là đuổi người Do Thái mà là đuổi những người “không có đạo
Hồi” (infidels) ra khỏi thánh địa của Hồi giáo, cuộc chiến tranh Do Thái - 
            Cuộc chiến tranh Do Thái - Palestine nhì nhằng là mối đe
dọa nguồn dầu hỏa Trung đông rẻ tiền tối quan trọng cho nền kinh tế Hoa Kỳ.
Đừng quên rằng trước đây các nước sản xuất dầu hỏa (OPEC) đã dùng dầu hỏa như
một vũ khí để trừng phạt các nước bênh vực Do Thái trong cuộc chiến tranh giữa
các nước A Rập và Do Thái (năm 1967 & 1973 *).
Đương nhiên vì quyền lợi kinh tế, các nước Trung đông - trừ một vài nước A Rập quá khích - sẽ tiếp tục bán dầu hỏa cho thế giới,
nhưng cuộc tranh chấp Do Thái - 
            Bây giờ nhìn về mặt tài chánh của cuộc chiến Do Thái - 
            Có ý kiến cho rằng Hoa Kỳ nên bớt can thiệp vào cuộc
tranh chấp Do Thái - 
            Chúng tôi ký bản nhận định này, hiểu rằng không phải vì
mất cảm tình tại Trung đông mà Hoa Kỳ nên phủi tay ra
đi. Chúng tôi nghĩ Hoa Kỳ cần giúp hai bên thương thuyết một giải pháp chấm dứt
sự chiếm đóng vùng Tây ngạn bởi người Do Thái. Giải pháp thương thuyết này gồm:
1.         
Nhìn nhận một ranh giới quốc
gia của người Palestine như ranh giới đã đồng ý với nhau tại Taba tháng Giêng
năm 2001 để định hình lãnh thổ của một nước Palestine trong hầu hết vùng Tây
ngạn và giải đất Gaza (ranh giới này là đường chia cắt giữa Do Thái và vùng Tây Ngạn sông
Jordan trước cuộc chiến tranh năm 1967 *)
2.         
 Quốc tế bảo đảm an
ninh của Do Thái bằng cách chấp nhận xây một bức tường ngăn cách theo đường
ranh năm 1967 chứ không phải là đường ranh Do Thái đang xây rào chắn.
3.         
Quốc tế khuyến khích và giúp
đỡ người Palestine thành lập một chính quyền hữu hiệu và có trách nhiệm, nhất
là lực lượng an ninh nội bộ, để cai trị đất nước.
            
            Tôi nghĩ những ai
quan tâm đến sự công bình và hòa bình thế giới và sự an
toàn lâu dài của Mỹ quốc đều thấy ý kiến của quý vị giáo sư và những nhân sĩ
nêu trên là những ý kiến khả dĩ có thể thực hiện. 
            Mọi người đều có lợi và thế giới có hòa bình.
(*) ghi
chú của TBN
          
Trần Bình 
| Trần Bình  | http://www.vnet.org/tbn |