Chiến Tranh và Oan Hồn
Trần Bình Nam
Trong suốt 32 năm, Bob Kerrey, nguyên Thượng nghị sĩ Thượng
viện Hoa Kỳ, và hiện nay là chủ tịch của New School University ở New York không
quên đêm 25 tháng 2 năm 1969 khi ông dẫn một tiểu đội  biệt hải (người nhái hải quân) 6 người
đột kích bắt một huyện ủy có tin đang họp chi bộ tại làng Thanh Phong tỉnh Bến
Tre. Cuộc đột kích đã làm chết hơn 20 thường dân gồm đàn bà
và trẻ em. Có thể không ai biết được Thượng nghị sĩ  Kerrey đã ân hận lâu  như vậy nếu không có cuộc chạy đua giành sự
đề cử của đảng Dân Chủ giữa Bob Kerrey và tổng thống Bill Clinton trong cuộc
bầu cử năm 1996. Bob Kerrey muốn chứng tỏ với dư luận trong
khi Bill Clinton trốn quân dịch và tham gia các cuộc biểu tình phản chiến thì
ông đang chiến đấu tại Việt 
Theo báo chí (Hoa Kỳ: New York Times Magazine, Newsweek,
Philadelphia Inquirer; Anh: The Economist; Pháp: Le Monde) thuật theo lời của
Bob Kerrey, toán biệt hải bắt gặp 5 người đàn ông khỏe mạnh trong một ngôi nhà
nhỏ ngoài bìa làng và dùng dao giết tất cả để giữ bí mật cuộc đột kích. Sau đó toán biệt hải tiến vào làng và bị phục kích. Toán
biệt hải phản kích 
tiến chiếm một ngôi nhà khác trước khi quyết định rút lui. Tại
ngôi nhà các quân nhân Hoa Kỳ thấy xác chừng 14 hay 15 người đều là đàn bà và
trẻ con tay không. Bob Kerrey nói
cảnh tượng đó làm ông lợm giọng chỉ muốn tự vận. Về
sau báo cáo chính thức của Hải quân Hoa kỳ ghi cuộc đột kích đã giết được 21
địch quân. Đọc báo cáo Bob Kerrey im lặng. Sau đó Bob Kerrey được thưởng huy chương. 
Nếu việc diễn ra như Bob Kerrey tường thuật thì chỉ là một
tai nạn chiến tranh, thường dân vương đạn chết oan và ông Bob Kerrey không có
gì phải ân hận như ông công khai thú nhận trong buổi nói chuyện tại Học viện
Quân sự  Virginia
hôm 18/4 để chận trước dư luận bất lợi của một bài báo của ký giả Gregory
Vistica trên tờ New York Times Magazine. 
Bài báo của tờ New York Times Magazine và các bài viết trên
báo Anh và Pháp kể theo sự tiết lộ của Gerhard Klann thì 5 người bị giết ở ngôi
nhà ngoài đều là trẻ em và ông bà già, 
và Bob Kerrey đã dùng gối đè ngửa một ông già để Klann cắt cổ.  Và sau khi nổ súng tiến chiếm ngôi nhà trong
làng Bob Kerrey ra lệnh gom tất cả đàn bà và trẻ em bắn chết tại chỗ. 
Để làm sáng tỏ sự thật Bob Kerrey mời các biệt hải còn lại
gặp tại nhà ông hôm 
"Đêm đó là một đêm kinh hoàng cho tất
cả chúng tôi. Chúng tôi không thể nhớ
lại từng chi tiết, 
nhưng sự việc một người trong chúng tôi nhớ lại rằng chúng tôi đã
gom một số đàn bà và trẻ con lại bắn chết để giữ kín đường rút lui là không
đúng sự thật... 
Trong chiến tranh Việt 
Sự thật ở đâu? Không ai có thể biết sự thật ngoại trừ
Bob Kerrey. Ông Kerrey nói ông đã băn khoăn suốt 32 năm trường và bản
thông cáo của những người bênh vực ông cũng không khẳng định những người đàn bà
và trẻ con bị giết đêm đó là do vương đạn thì chúng ta có thể hiểu sự thật nằm
giữa bản văn và những lời tiết lộ có dụng ý của Gerhard Klann. 
Ông Bucke Burrus, một biệt kích, viết trên tờ Philadelphia
Inquirer về vấn đề chiến tranh và đạo lý như sau: 
"Qui luật của một cuộc hành quân đặc biệt là:
"Đừng hỏi lính anh phải làm gì, miễn là họ sống trở về" 
"Không một ai - dù đó là một phi công bị bắn hạ sau trở
thành Thượng nghị sĩ, một sĩ quan biệt kích sau trở thành nhà viết bình luận,
hay một nhà báo chưa từng biết chiến tranh là gì - có thể đặt mình vào chỗ của
nguyên Thượng nghị sĩ Bob Kerrey vào cái đêm tháng 2 trăng buồn của năm 1969 đó
làm cho ông ta có trách nhiệm đối với cái chết của gần 20 thường dân. 
"Tôi không ngần ngại kết luận rằng
Bob Kerrey có trách nhiệm. Bob cũng sẽ
không chối cãi điều đó. Qui luật lãnh đạo quân sự là người chỉ huy chịu trách
nhiệm về những gì binh sĩ dưới quyền mình làm hay không làm. Trách nhiệm này
bao gồm cả việc phải hiểu tường tận và áp dụng  Luật Chiến Tranh Trên Bộ (Laws of Land
Warfare) 
"Tôi không ở trong binh chủng Hải
quân. Hai kỳ phục vụ
tại Việt 
"Đó là một cuộc đột kích khủng bố vô
nhân đạo. Đoàn đặc công xâm nhập vào
bệnh viện, vừa chạy vừa ném chất nổ vào các giường bệnh, giết không nương tay các thương binh và nhân viên bệnh viện. Một đặc công bị bắt và sau cuộc thẩm vấn chịu dẫn chúng tôi đến mật
khu nơi xuất phát cuộc hành quân. Đoàn biệt kích chúng
tôi dẫn người tù binh đi có một sĩ quan hải quân tháp tùng. 
"Nguời tù nhân đưa chúng tôi đi quanh
quẩn mãi không tới đâu, tôi nổi nóng dẫn người tù binh đến một vũng nước dìm
đầu hắn cho đến khi hắn hụt hơi mới kéo lên và bảo rằng nếu không dẫn chúng tôi
đến mật khu ngay tôi sẽ dìm chết luôn. Nói xong tôi lại dìm đầu hắn xuống nước. Người sĩ quan hải
quân phản đối bảo tôi vi phạm luật chiến tranh. Tôi
nổi giận bảo người sĩ quan hải quân rằng tên đặc công này là một tên sát nhân
hai đêm trước đã tấn công và giết hại những thương binh Mỹ không vũ khí đang ở
trên giường bệnh. Vị sĩ quan hải quân bình tỉnh bảo tôi rằng
là một sĩ quan chính qui của quân đội Hoa Kỳ tôi không thề làm điều người du
kích cộng sản có thể làm. Bực mình, nhưng tôi phải
nhận ông ta nói đúng. 
"Tôi nhớ lại trên chiến trường khi
liên hệ đến thường dân nhiều khi không biết đâu là phải đâu là trái. Trong cuộc tấn công Mậu Thân 1968,  một cô gái nhỏ tuổi đi xe đạp chạy qua
bất ngờ tung lựu đạn vào đơn vị của tôi. Lính tôi bắn chết cô bé. Trong đêm đó một vài thường dân khác bị giết. 
"Một trường hợp khác, trái lại, một
sĩ quan biệt kích ra lệnh ngưng tấn công vào một ngôi làng khá lâu để cho
thường dân chạy, mặc dù một đơn vị địch vừa rút vào làng. Việc ngưng tấn công làm cho một số binh
sĩ Việt Cộng trốn thoát và sau đó có thể gây thêm tổn thất cho binh sĩ Hoa kỳ
vì địch có thêm thì giờ tổ chức phòng thủ, nhưng đã giúp cho mấy trăm thường
dân khỏi kẹt giữa lằn đạn. Tôi cũng có dịp chứng kiến một người bạn cùng
đơn vị bồng cứu một em bé chạy băng qua lằn đạn của địch. Một dịp khác trong
vùng châu thổ sông Cửu Long không xa mấy nơi lính của Bob Kerrey bắn chết
thường dân, một bạn đồng đội của tôi đã nhảy xuống sông vớt một cậu bé thuyền
bị bắn chìm trong khúc sông tự do tác xạ. 
"Nhưng tôi sẽ không thể gợi ý Bob
Kerrey và tiểu đội của ông phải làm gì trong đêm hôm ấy mới phải. 
"Điều quan trọng những ai chưa biết
chiến tranh Việt 
"Chỉ có Bob Kerrey và binh sĩ của ông và Ông Trời mới
biết được cái chết của các thường dân vô tội ở làng Thanh Phong trong đêm 25
tháng 2 là có thể tránh được hay không" 
Còn chiến tranh là còn oan hồn. Holocaust của Do Thái, 
 
| Trần Bình  | http://www.vnet.org/tbn |