Diện và Điểm
Trần Bình 
Sau 9 vòng hội nghị và 3 năm thương thuyết khởi đầu từ
tháng 5 năm 1996, Hoa Kỳ và Việt Nam vừa thỏa thuận ký một thỏa ước mậu dịch
(trade agreement), qua đó ngoài việc Hoa Kỳ và Việt Nam giảm thuế quan đánh vào
hàng hóa của nước này nhập cảng vào nước kia ở mức thấp nhất, còn có những thỏa
thuận quan trọng khác như các cơ sở kinh doanh của Hoa Kỳ tại Việt Nam sẽ được
hưởng một qui chế giống như các cơ sở kinh doanh của người Việt Nam; Hoa Kỳ có
quyền cung cấp dịch vụ ngân hàng, truyền tin, bảo hiểm và kế toán không bị hạn
chế; và Việt Nam bảo đảm tác quyền và quyền sáng chế của Hoa Kỳ. Thỏa ước mậu
dịch này trước đây được gọi bằng một danh từ không chính xác là "qui chế
tối huệ quốc" (most favored nation status) trên thực tế là một thỏa ước
"bình thường hóa quan hệ mậu dịch" giữa Hoa Kỳ và Việt Nam (normal
trade relations). Hoa Kỳ có quan hệ mậu dịch này đối với tất
cả các quốc gia trên thế giới ngoại trừ Việt 
Thỏa ước mậu dịch vừa được sơ thự hôm 25/7/99 tại Hà Nội
giữa đại diện mậu dịch Hoa Kỳ Richard Fisher và bộ trưởng ngọai thương Việt Nam
Trương Đình Tuyên sẽ được chính thức ký kết bởi hai nhà nước sau khi các luật
sư và chuyên viên hai bên nghiên cứu và làm các điều chỉnh cần thiết trên hai
bản văn Việt và Anh Ngữ. Sau đó hai quốc hội Việt Nam và Hoa Kỳ sẽ phê chuẩn
bằng phiếu đa số tương đối trước khi có hiệu lực. 
Người ta không chờ đợi một trở ngại nào
tại quốc hội Việt 
Cộng đồng Việt 
Lần này cộng đồng Việt 
Nhưng cộng đồng Việt 
Nhưng nếu vẫn theo lề lối cũ
nghĩa là chống để mà chống thì sự chống của cộng đồng sẽ chẳng có một tác dụng
gì lâu dài. Trong 20 năm qua cộng đồng Việt Nam tại hải ngoại đã không ngừng
đấu tranh đòi giải thể chế độ độc tài đảng trị, thiết lập tự do và dân chủ tại
Việt Nam nhưng kết quả quá ít so với nỗ lực đã tung ra vì chúng ta đánh và
chống lung tung không có chính sách. Chúng ta đánh rất nhiều
diện nhưng không có điểm. Do đó chúng ta không làm đảng cộng sản nao
núng, mặc khác các thế lực quốc tế bạn của chúng ta cũng không hiểu chúng ta
muốn gì để ủng hộ hay không ủng hộ. 
Đã đến lúc cộng đồng Việt 
Có một viên đá lớn cản đường dân chủ hóa Việt Nam, đó là điều
4 của bản Hiến pháp Việt Nam hiện hành được tu chính và ban hành năm 1992 qui
định đảng cộng sản Việt Nam là đảng lãnh đạo mọi mặt sinh hoạt của quốc gia. Hiến pháp là luật tối thượng của một nước. Hiến pháp đã nói
như vậy thì đòi thực thi nhân quyền, đòi bầu cử tự do chỉ là một sự lạy lục
đảng cộng sản ban bố các điều trên như một sự bố thí. Nếu vì nhu cầu hay áp lực
quốc tế đảng cộng sản ban hành rồi sau đó dựa vào điều 4 Hiến pháp để thu hồi
lại thì cũng chẳng có ai có lý gì để bắt bẻ. 
"Điểm" của cuộc đấu tranh phải là hủy bỏ điều 4
Hiến pháp và bao quanh nó bằng nhiều "diện" như nhân quyền, bầu cử tự
do, tự do tín ngưỡng, tự do báo chí, trả tự do cho tù
nhân chính trị, chống phê chuẩn thỏa ước bình thường hóa quan hệ mậu dịch
v.v... Có quốc gia nào trên thế giới không đồng ý với đòi hỏi
bỏ điều 4 Hiến pháp rất hợp lý của chúng ta? Và ngay
cả đảng cộng sản họ lập luận thế nào để mọi người có thể nghe được vì sao họ
không chịu và không thể hủy bỏ điều 4 Hiến pháp? Điều 4 Hiến pháp thực
chất là một sự tiếm quyền của dân bằng thủ thuật chính trị sau khi đã chiếm
quyền bằng vũ lực, và đảng cộng sản Việt đang kiểm soát quốc hội, cơ cấu có
thẩm quyền tu chính Hiến pháp. 
Đây là thời điểm để những người có trách nhiệm dẫn dắt
quần chúng hải ngoại trong cuộc đấu tranh giành lại tự do và dân chủ cho nhân
dân trong nước duyệt lại sách lược đấu tranh. Và cũng là thời
điểm then chốt để những người đang cầm quyền tại Việt 
| Trần Bình  | http://www.vnet.org/tbn |