JOHN
GLENN, 
Một
Người Mỹ Phi Thường!
Trần Bình 
   Tháng 4 năm 1961 Liên bang Xô
viết phóng Yuri Gargarin vào không gian làm cho Hoa Kỳ hoảng hốt. Tổng thống
John F. Kennedy yêu cầu Cơ quan Không gian Hoa Kỳ (NASA) nỗ lực bằng mọi giá để
bắt kịp Liên xô, và thách thức Liên xô, trong vòng 10 năm Hoa Kỳ sẽ đưa người
lên cung trăng. 
   Ngày 20 tháng 2 năm 1962,
John Glenn, phi hành gia Hoa Kỳ bước lên phi thuyền Mercury, giam mình trong
một phòng khép kín, không có máy điện toán bay 3 vòng quanh trái đất trong 5
giờ đồng hồ trước khi được thả dù an toàn xuống Đại tây dương trước sự lo âu và
thở dài nhẹ nhõm của hơn 180 triệu người Mỹ. Chuyến bay là một cuộc mạo hiểm
phi thường vì chưa có dữ kiện để biết phi thuyền có thắng nổi trọng lực để vào
quĩ đạo không, và nếu vào được có trở về trái đất an toàn không. Bà Annie Glenn
vợ phi hành gia John Glenn vì lo lắng sụt mất 12 cân Anh. 
   Ngày 29 tháng 10 năm 1998
John Glenn, đương kim Thượng nghị sĩ bang 
   Một số người thắc mắc: Với
tuổi 77 John Glenn có cần tình nguyện tham dự chuyến bay không? Tuyệt đối thì
không, vì nếu cần thí nghiệm tác dụng của tình trạng vô trọng lực đối với người
già Cơ quan Không gian Hoa Kỳ có hằng tá người ở tuổi 60 hay hơn nữa trong danh
sách tình nguyện. Nhưng chuyến đi của John Glenn có thể mang
nhiều ý nghĩa khác quan trọng hơn là những cuộc thí nghiệm trong không gian.
   Một cách chính thức năm
1962 John Glenn bay vì sự sống còn của Hoa Kỳ vì nếu Hoa Kỳ không chứng tỏ có
khả năng không gian hơn Liên bang Xô viết, Nga Xô sẽ không ngần ngại dùng sức
mạnh đè bẹp Hoa Kỳ để thôn tính thế giới, thì lần này ông bay vào không gian vì
khoa học. Khoa học cần dữ kiện để trả lời các câu hỏi: Làm thế nào để kéo dài
tuổi thọ, và làm thế nào để người già sống được thoải mái không bệnh tật? 
   Nhưng ít
ai đồng ý vì mục tiêu đó John Glenn phải tình nguyện bay vào không gian, nhất
là vợ và hai người con. Nếu nhờ sự hy sinh của ông John Glenn mà con
người kéo dài được tuổi thọ thì chưa chắc đó là một ân
huệ cho thế giới. Vấn đề tìm kiếm lương thực để nuôi số người
càng ngày càng đông trên trái đất đang là một vấn nạn của các khoa học gia.
Đông người thiếu lương thực, thiếu nhà ở, thiếu giáo dục cần thiết chỉ đem hỗn
loạn và bất an cho thế giới nếu không muốn nói là
nguyên nhân mang lại chiến tranh. Bà Annie Glenn không tán thành quyết định bay
của chồng. Bà nói với một phóng viên rằng, bà đã hiến chồng
cho đất nước từ ngày cưới nhau, bây giờ là lúc chồng bà cần được nghỉ ngơi với
gia đình. Nhưng bà vẫn để chồng bay vì bà nói: "từ ngày được chọn
tham gia chuyến bay John Glenn vui như con nít." Hai
người con, bác sĩ David Glenn 53 tuổi và cô Lynn Glenn 52 tuổi dứt khoát hơn.
Một hôm John Glenn giới thiệu David với giám đốc NASA Dan Goldin, ông Goldin
nói với David, "chắc ông phấn khởi vì cha ông lắm phải không?" thì
David trả lời, "Thưa ông, không, tôi chẳng muốn cha tôi tham dự chương
trình bay này chút nào cả." Cô Lynn nói thẳng với John Glenn
: "Con không muốn cha bay nữa." Thấy vợ và hai con không vui,
John Glenn đem hai đứa cháu nội Daniel 16 tuổi và Zach 13 tuổi đến xem phi
thuyền Discovery hy vọng tuổi trẻ dễ được thuyết phục. Nhưng
khi bà Annie hỏi Zach có thích phi thuyền sắp mang ông nội vào không gian
không, Zach trả lời, "Bà nội ơi! Cháu thấy kinh
quá." 
   John Glenn không cần bay
vào không gian với tuổi 77 đầy bất trắc để làm tăng thêm giá trị của bản tiểu
sử của ông. Từng bay chiến đấu trong thế chiến II như một phi công của Thủy
quân Lục chiến, từng tham chiến tại Bắc Hàn, từng là phi công bay thí nghiệm
các loại máy bay chiến đấu mới, từng là phi hành gia đầu tiên của Hoa Kỳ, từng
ra ứng cử tổng thống, và là đượng kim Thượng nghị sĩ nhiệm kỳ
thứ tư của quốc hội Hoa Kỳ. Chừng đó đã quá đủ. Vậy
tại sao John Glenn lại muốn bay? 
   Trước
hết, vì John Glenn thích bay bổng trên không gian. Sau chuyến bay năm
1962 chứng tỏ khả năng kỹ thuật không gian của Hoa Kỳ vuợt trội Liên bang Xô
viết ông muốn bay nữa nhưng tổng thống Kennedy không chấp thuận, ngại xẩy ra
điều gì cho ông sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến uy tín đã được xác lập của Hoa Kỳ,
ông đành ngồi nhìn hai phi hành gia Neil Armstrong và Edwin Aldrin đặt chân lên
chị Hằng năm 1969 với thèm thuồng luyến tiếc, sau đó nhảy vào con đường chính
trị cho khuây khỏa. 
   Nay sự chạy đua với Liên
bang Xô viết không còn là một nhu cầu sinh tử, khoa học đã tiến nhanh trong mấy
chục năm qua, sự nghiên cứu về tuổi già và sống lâu đang là một nhu cầu khoa
học, John Glenn không bỏ qua cơ hội để trở lại không gian. 
   Nhưng ngoài thỏa mãn cá
nhân biết đâu còn một lý do thầm kín khác John Glenn không nói ra. Ông muốn nêu
gương làm việc cho người già lẫn người trẻ tuổi, và chứng tỏ cho thế giới thấy
Hoa Kỳ vẫn là một quốc gia đi tiên phong trên thế giới về mọi mặt, không riêng
gì về khoa học kỹ thuật. 
   Sau này khi hậu thế đọc sử
thấy chép rằng vào cuối kỷ nguyên 20 nước Mỹ đang truy tố một vị tổng thống thì
người đọc nếu có buồn cũng chỉ buồn nhè nhè khi nhớ rằng đồng thời đó có một
người Mỹ khác biết hy sinh tất cả cho uy tín quốc gia. 
Người đó là John Glenn. (Oct. 1998)
| Trần Bình  | http://www.vnet.org/tbn |