GEORGE BUSH, JOHN KERRY
VÀ NGƯỜI VIỆT TẠI HOA KỲ
Trần Bình 
            Từ năm 1980 khi người Việt định
cư tại Hoa Kỳ bắt đầu có quốc tịch Mỹ và có quyền đi bầu tổng thống kể đến cuộc
bầu cử năm 2004 này là cuộc bầu cử thứ sáu. Lần này xem chừng
sôi nổi nhất. Thượng nghị sĩ John Kerry chưa xong vòng loại trong nội bộ
đảng để được chính thức chọn làm ứng cử viên của đảng Dân chủ, cộng đồng người
Việt tại Hoa Kỳ đã xôn xao tranh luận và nhiều đoàn thể đã lên tiếng chống ông
Kerry.
            Cho đến giờ này,
ngoại trừ có những biến cố không lường trước được, có phần chắc John Kerry sẽ
là ứng cử viên đảng Dân chủ. Và hình như cộng đồng
Việt 
            Vì nhiều lý do, dư luận Hoa Kỳ tiên
đoán rằng cuộc bầu cử tổng thống năm nay sẽ là một cuộc bầu cử tạo nhiều xúc
động, gay go và sát nút đối với cử tri gốc Mỹ, nhưng trong cộng đồng người Việt
- cho đến lúc này - khuynh hướng chống Kerry là một khuynh hướng áp đảo.
            Có nhiều lý do để cộng đồng Việt 
            Đó là chuyện khôn
dại, tính toán của ông John Kerry và ông sẽ phải nhận lấy hậu quả của quyết
định chính trị của ông. 
            Về phần cộng đồng
Việt 
            Chúng ta cần thể hiện
tinh thần dân chủ là nói điều mình muốn nói nhưng cũng để cho những người không
đồng ý kiến với mình có một không khí lành mạnh và 
            Nhìn về một mặt khác, triết lý chính
trị, và do đó chính sách của hai đảng Cộng hòa và Dân Chủ vốn khác nhau, nhưng
sự khác biệt đó đậm nét hơn nơi hai con người của George Bush và John Kerry.
Bush có nguồn gốc ở tiểu bang 
            Chúng ta không thể quả quyết ai đắc
cử sẽ làm cho thế giới tốt đẹp hơn và nền an ninh của nước Mỹ được bảo đảm hơn,
nhưng điều chúng ta có thể nói chắc là ai đắc cử cũng không vì thế chính sách
của Hoa Kỳ đối với cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam
của chúng ta thay đổi. Đối với Việt Nam Hoa Kỳ nhìn về mặt chiến lược nhiều hơn
là  mặt dân chủ và
nhân quyền (mặc dù khi nói thì vẫn nói vì dân chủ và nhân quyền). Cuộc tranh
đấu đó ở trong tay chúng ta, do chúng ta ở hải ngoại
và đồng bào trong nước có tạo được áp lực làm cho chính quyền cộng sản việt 
            Tôi không nghĩ cộng đồng Việt 
            Tuy nhập vào gia đình Mỹ quốc, chúng
ta cũng cần thực tế để thấy rằng - vốn gốc Á châu, - chúng ta và sau này cháu
chắt chúng ta vẫn còn là khách (không giống như ông Henry Kissinger, bà
Madeleine Albright, hay Arnold Schwarzenegger, sinh đẻ tại Âu châu chưa qua một
thế hệ đã có thể làm bộ trưởng ngoại giao hay đắc cử thống đốc một tiểu bang
lớn như tiểu bang California). Cho nên chúng ta cần biết cái
lễ của người khách. Chuyện Cộng hòa, Dân chủ như chuyện vợ chồng trong
nhà, có đánh nhau gây gổ nhau để nắm quyền quyết định chuyện gia đình cũng
không phải để cho người khách nhào vô bênh vợ hay bênh chồng, đánh sứt đầu bễ
trán nguời kia. Người khách khôn ngoan không phải là người
khách ba phải. Người khôn ngoan là người có chọn lựa, có
ý kiến nhưng không vì thế tạo hiềm khích không hàn gắn được với vợ hay chồng.
            Tôi thấy trước cuộc bầu cử năm nay
gay go và tôi lo có thể tạo chia rẽ lớn trong cộng đồng. Suy
ra từ trong gia đình tôi. Thường năm đến kỳ bầu cử vợ,
con tôi đều bảo tôi chọn ghi vào sổ bầu rồi đi bầu giống như sự chọn lựa của
tôi. Kỳ này, còn 8 tháng nữa, khi nói tới bầu cho Bush hay Kerry vợ tôi,
con tôi, rễ tôi đã có ý kiến khác nhau. Cũng tốt thôi. Đó là dân chủ. Tôi sẽ nói điều tôi suy nghĩ nhưng quyết định là ở vợ tôi, con tôi
và rễ tôi.            
            Trở về câu hỏi căn bản: Bầu cho ai?
Bush hay Kerry? Câu trả lời thật đơn giản nhưng cũng
hết sức phức tạp. Cử tri ghi danh đảng nào thì thường bầu cho
đảng ấy. Cử tri độc lập bầu theo triết lý sống
và quan niệm về kinh tế của mình. Người thích độc lập, tin tưởng hoàn toàn vào
kinh tế thị trường, thích giảm thuế cho giới tư bản để họ có tiền đầu tư -
người giàu đầu tư thì người nghèo có công ăn việc làm - thì bỏ cho Bush, người
thích chính phủ chăm lo nhiều đến an sinh của dân nhất là của thành phần yếu
kém trong xã hội thì bầu cho Kerry. Người thích chính sách mạnh, cho rằng “tiên
hạ thủ vi cường” là phương pháp tốt nhất để chống khủng bố toàn cầu và bảo đảm
an ninh cho Mỹ quốc thì bầu cho Bush, người cho rằng cuộc tấn công của Bush vào
Iraq với bằng chứng chưa hoàn toàn thuyết phục rằng Iraq có vũ khí giết người
tập thể là một hành động vội vàng có thể làm cho nước Mỹ kẹt và mất uy tín thì
sẽ bỏ cho Kerry. Người cho rằng Bush cần một nhiệm kỳ nữa để hoàn thành công
cuộc bình định thê giới, chấm dứt một lần cuộc xung đột giữa thế giới Tây
phương và Hồi giáo thì bầu cho Bush, ai cho rằng Bush đắc cử  sẽ đưa thế giới vào một cuộc đối đầu
với khối Hồi giáo và làm cho thế giới càng mất an ninh thì sẽ bầu cho Kerry. 
            Ngoài ra còn cả trăm lý do khác để
bầu cho người này hay người kia. Có những lý do rất
tình cảm. Trông mặt ai có cảm tình thì bỏ. Về mặt này thì thật khó nói. Tổng thống Bush gần đây đi đứng
bỗng thiếu tự nhiên nhất là những lúc ông ưỡn ngực bước đến máy vi âm để tuyên bố một điều gì đó mà ông cho là quan trọng.
Còn Kerry thì mặt mày gầy còm trông khắc khổ không có vẻ sang trọng của một ông tổng thống tương lai. Nhưng
nếu có cảm tình với Bush thì cho uỡn ngực là oai. Và
nếu thương Kerry thì cho rằng khắc khổ là một dấu hiệu biết lo cho dân. 
            Dù sao Kerry cũng không có cảm tình
với cộng đồng người Việt bằng Bush. Đến từ một nước chiến
tranh lại thua trận người Việt thích sức mạnh. Nếu
Bush đã mưu mô trong quyết định đánh 
            Nhưng việc gì cũng
còn có đó. Bush đắc cử không có nghĩa Bush cứ thế mà đánh tới. Kerry đắc cử cũng không có nghĩa Kerry sẽ rút quân ra khỏi 
            Chúng ta mỗi người
tự quyết định lấy lá phiếu của mình, và hãy đừng ngần ngại vận động cho quan
điểm của mình. Quý vị lãnh đạo cộng đồng, những người nắm các phương
tiện truyền thông cần hướng dẫn cộng đồng trong cuộc vận động sôi nổi trước mắt
để thế nào qua cuộc vận động này chúng ta trở nên chín chắn hơn, được kính nễ
hơn, sống hài hòa bây giờ và mãi mãi trên đất nước có nhiều cái đáng yêu này.
Trần
Bình 
14 tháng 3 năm 2004
| Trần Bình  | http://www.vnet.org/tbn |