Lê Thị Công Nhân,
dòng máu của Triệu Trưng
Trần Bình Nam
Hơn một năm qua
có một người phụ nữ Việt Nam trẻ tuổi tên là Lê Thị Công Nhân đã làm cho dư
luận trong nước và thế giới  sôi sục. Chị
không làm gì khác ngoài việc nhận ra rằng đất nước Việt Nam đang ở  dưới chế độ của
một tập đoàn thống trị độc tài và nhận trách nhiệm của một người yêu nước, chị
lên đường đấu tranh giành lại quyền làm người cho bản thân chị và cho 83 triệu
đồng bào trong nước. Chị theo gương dòng máu của những phụ nữ bất khuất Triệu
Ẩu, Trưng Trắc, Trưng Nhị, hay gần hơn là dòng máu của Nguyễn thị Giang, Nguyễn
Thị Bắc. Chị làm vinh danh cho hàng ngũ phụ nữ Việt Nam bên cạnh những nam nhi
ưu tú khác đang dấn thân đấu tranh với cùng một mục đích giải phóng quê hương
thoát ra khỏi một chế độ đang làm cho đất nước tụt hậu về mặt văn hóa và đạo
đức trước sự tiến bộ nhanh chóng của thế giới trên con đường dân chủ và tôn
trọng nhân quyền.
dưới chế độ của
một tập đoàn thống trị độc tài và nhận trách nhiệm của một người yêu nước, chị
lên đường đấu tranh giành lại quyền làm người cho bản thân chị và cho 83 triệu
đồng bào trong nước. Chị theo gương dòng máu của những phụ nữ bất khuất Triệu
Ẩu, Trưng Trắc, Trưng Nhị, hay gần hơn là dòng máu của Nguyễn thị Giang, Nguyễn
Thị Bắc. Chị làm vinh danh cho hàng ngũ phụ nữ Việt Nam bên cạnh những nam nhi
ưu tú khác đang dấn thân đấu tranh với cùng một mục đích giải phóng quê hương
thoát ra khỏi một chế độ đang làm cho đất nước tụt hậu về mặt văn hóa và đạo
đức trước sự tiến bộ nhanh chóng của thế giới trên con đường dân chủ và tôn
trọng nhân quyền.
Chị Lê Thị Công
Nhân sinh ngày 20 tháng 7 năm 1979 tại thị trấn Gò Công Tây thuộc tỉnh Tiền
Giang, một tỉnh nằm phía nam cách thành phố Sài gòn chừng 100 km, và từ thuở ấu
thơ chị đã theo mẹ, bà Trần Thị Lệ và người cha đỡ đầu là giáo sư Hoàng Phương
ra Hà Nội sống. Tỉnh Tiền Giang nép mình bên bờ tả ngạn sông Tiền, một trong
hai nhánh sông lớn của sông Cửu Long trước khi đổ ra biển. Tỉnh Tiền Giang cũng
như các tỉnh khác ở miền Nam nổi tiếng là vùng đất có những người phụ nữ can
trường, tận tụy với gia đình và khi đã dấn thân cho một lý tưởng họ sẵn sàng hy
sinh tất cả kể cả bản thân để theo đuổi mục tiêu tới cùng dù đó là tình yêu hay
tình dân tộc. 
Chị Lê Thị Công
Nhân sinh ra trong một gia đình nề nếp, có một bà mẹ biết giáo dục con cái, nên
cái truyền thống tốt của người phụ nữ Việt Nam nơi chị có cơ hội nẩy nở và đã
chiếm một chỗ vững chắc trong suy tư của chị khi chị lớn lên. Năm 1986 khi đảng
Cộng sản Việt Nam quyết định đổi mới
để sống còn trước cơn lốc báo hiệu những biến chuyển trong khối Xô viết, không
khí xã hội bớt bức xúc và dễ thở hơn chị Lê Thị Công Nhân vừa lên 7 tuổi, tuổi
bắt đầu biết nhận thức. Nhưng trong cái dễ thở đó chị thấy mầm mống của bất
công xã hội vẫn còn, và nhất là sự trống vắng của dân chủ và nhân quyền trong
đó quyền tự do ngôn luận, một quyền chị coi là căn bản của mọi thứ quyền, tuyệt
đối bị cấm cản. Theo chị không có tự do ngôn luận thì tất cả đều xây trên bãi
cát. Chị bắt đầu với ý niệm dân chủ phổ cập trên thế giới là xã hội phải được
xây dựng trên một hệ thống pháp chế ràng buộc bởi luật lệ thành văn và mọi người
từ người cầm quyền đến người dân đều phải tuân hành luật pháp. 
Sau khi tốt
nghiệp trung học chị vào trường luật tại Hà Nội. Năm 2001 chị tốt nghiệp cử
nhân luật chuyên ngành công pháp quốc tế và kinh tế. Sau hai năm học trường đào
tạo luật sư, năm 2003 chị trở thành luật sư thực thụ có chân trong luật sư đoàn
Hà Nội và là thành viên của luật sư đoàn quốc tế. Chị chọn Hà Nội làm nơi sống
và chiến đấu vì Hà Nội là cái nôi văn hóa của dân tộc, vừa là thủ đô hành chánh
của đất nước. 
Con đường chị
chọn là con đường bất bạo động, và chị tự đặt mình trong hệ thống luật pháp
hiện hành để tranh đấu. Chị hiểu rõ rằng hệ thống luật pháp hiện hành chỉ là
một hệ thống văn bản đảng Cộng sản Việt Nam bày biện ra cho có vẻ Việt Nam là
một quốc gia có mọi cơ chế của một nước có luật lệ nhưng trên thực tế họ thi
hành luật lệ một cách tùy tiện và luật thực sự là ở cửa miệng của các cấp đảng
ủy từ Phường, lên Tỉnh cho đến Trung ương. Quốc hội chỉ là dấu cao su đóng vào
các quyết định của Bộ Chính trị. Nhưng chị đã dùng các luật lệ đó (mà ngôn từ
lúc nào cũng có vẻ nghiêm chỉnh, nhưng mâu thuẫn nhau) đế tiến hành cuộc đấu
tranh bất bạo động của mình trước nhân dân và trước sự quan sát của thế giới.
Chị làm việc tại văn phòng luật sư Thiên Ân của luật sư Nguyễn Văn Đài, một người
có cùng chí hướng. 
Tháng 8/2006 chị
tham gia Khối 8406 (1), gia nhập và làm phát ngôn nhân cho đảng
Thăng Tiến Việt Nam, một đảng chính trị hoạt động công khai. Tháng 10/2006 chị
gia nhập Liên minh Dân chủ và Nhân quyền, một liên minh của những người dân chủ
trong và ngoài nước. Chị Lê Thị Công Nhân biết trước những trở ngại và đe dọa
trước mắt, nhưng chị không ngần ngại vì con đường chị đi là con đường đấu tranh
công khai dựa vào công lý và lẽ phải.
Đảng Cộng sản
bắt đầu đe dọa chị bằng những cuộc thẩm vấn liên miên. Nhưng chị đã xác định
lập trường một cách vững chắc không phải trong phòng thẩm vấn của công an mà là
trước thanh thiên bạch nhật qua cuộc phát biểu viễn liên của chị tại Hà Nội đến
cho đồng bào hải ngoại rằng (2): 
“Tôi là thành viên cuối cùng trong bốn thành
viên của đảng Thăng Tiến Việt Nam được công an triệu tập làm việc chính thức,
tính từ sau Tết âm lịch đến nay Và thật sư tôi cũng không đoán trước được cụ
thể những việc gì có thể xẩy ra với tội. Nhưng tôi xin khẳng định bằng tất cả lương
tâm, trách nhiệm và tình cảm của mình đối với đất nước Việt Nam và dân tộc Việt
Nam là: tôi sẽ chiến đấu tới cùng cho dù chỉ còn một mình tôi, trước hết là
giành lấy nhân quyền cho chính mình và giành lấy nhân quyền, dân chủ và tự do
cho người Việt Nam. Và Cộng sản Việt Nam đừng có mong chờ bất cứ một điều gì dù
chỉ là thỏa hiệp, chứ đừng nói là đầu hàng về phía tôi. Tôi không thách thức,
nhưng Cộng sản Việt Nam nếu đã hạ quyết tâm thực hiện những hành vi tội ác bằng
cách chà đạp lên nhân quyền của người dân Việt Nam và muốn tiếp tục dìm đất
nước Việt Nam trong một sự tăm tối về mặt chính trị, nghèo nàn về mặt kinh tế,
lạc hậu về mặt văn hóa kéo dài cho tới tận đời con cháu của chúng ta cũng như
của chính người Cộng sản thì tùy họ và họ có quyền hành xử với những cái gì họ
có. Gia đình tôi đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, đó là tôi
có thể bị khởi tố và có thể đi tù. Nhưng tôi xin khẳng định một lần nữa: đó là
chưa phải là điều tồi tệ nhất có thể xẩy ra”
Tháng 12/2006
chị cùng luật sư Nguyễn Văn Đài mở lớp hội thảo về tình hình chính trị và xã
hội tại Việt Nam tại văn phòng luật sư Thiên Ân. Đảng Cộng sản Việt Nam xem
cuộc hội thảo công khai này là một hình thức trá hình huấn luyện những thành
phần chống đảng, và quyết định truy tố chị và luật sư Nguyễn Văn Đài về tội
tuyên truyền chống phá nhà nước Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam theo điều 88 của bộ
luật hình sự. 
Ngày 11/5/2007
đảng Cộng sản Việt Nam, trong một vụ xử án khuất lấp lấy lệ tòa sơ thẩm Hà Nội
kết án chị 4 năm tù ở và 3 năm quản chế (trong khi luật sư Nguyễn Văn Đài bị xử
5 năm tù và 4 năm quản chế). Ông chánh án tòa sơ thẩm Nguyễn Hữu Chỉnh căn cứ
tội trạng vào cuộc hội thảo tháng 12/2006 mà ông nói là tuyên truyền chống nhà
nước và nói xấu ông Hồ Chí Minh. 
 Chị và luật sư
Đài chống án và hôm  27/11/2007 lại diễn
ra thêm một “màn kịch công lý” tại tòa phúc thẩm Hà Nội. Bất chấp áp lực của
công luận thế giới và của các đoàn thể, tố chức đấu tranh cho dân chủ tại hải
ngoại, và nhất là những lời biện hộ hùng hồn của các luật sư bào chữa rằng dù
áp dụng luật Việt Nam hay luật quốc tế (3) luật sư Lê Thị Công Nhân
và luật sư Nguyễn Văn Đài đều không phạm tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”
công tố viên nhà nước vẫn giả ngơ giả điếc kết luận là hai luật sư Đài và Công
Nhân có tội và nói rằng nếu nhận tội cả hai bản án sẽ được đổi thành tù treo.
Nhưng cả hai đều không nhận tội. Chị Lê Thị Công Nhân nói “những việc làm của tôi không vi phạm hiến
pháp của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và tôi luôn hổ trợ cho một
cuộc tranh đấu dân chủ ôn hòa". Trong khi đó luật sư Nguyễn Văn Đài
nói "tôi không có tội, tôi chỉ nói
lên quan điểm của tôi và quan điểm của tôi khác biệt với đảng Cộng sản Việt Nam"
.
Chị và luật sư
Đài chống án và hôm  27/11/2007 lại diễn
ra thêm một “màn kịch công lý” tại tòa phúc thẩm Hà Nội. Bất chấp áp lực của
công luận thế giới và của các đoàn thể, tố chức đấu tranh cho dân chủ tại hải
ngoại, và nhất là những lời biện hộ hùng hồn của các luật sư bào chữa rằng dù
áp dụng luật Việt Nam hay luật quốc tế (3) luật sư Lê Thị Công Nhân
và luật sư Nguyễn Văn Đài đều không phạm tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”
công tố viên nhà nước vẫn giả ngơ giả điếc kết luận là hai luật sư Đài và Công
Nhân có tội và nói rằng nếu nhận tội cả hai bản án sẽ được đổi thành tù treo.
Nhưng cả hai đều không nhận tội. Chị Lê Thị Công Nhân nói “những việc làm của tôi không vi phạm hiến
pháp của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và tôi luôn hổ trợ cho một
cuộc tranh đấu dân chủ ôn hòa". Trong khi đó luật sư Nguyễn Văn Đài
nói "tôi không có tội, tôi chỉ nói
lên quan điểm của tôi và quan điểm của tôi khác biệt với đảng Cộng sản Việt Nam"
.
Thẩm phán Nguyễn
Minh Mẫn, phó chánh tòa án Tối cao Nhân dân ngồi ghế chánh án tuyên án luật sư
Nguyễn Văn Đài 4 năm tù ở, 4 năm quản chế, luật sư Lê Thị Công  Nhân 3 năm tù ở, 3 năm quản chế (4)
Sau khi tòa
tuyên án chị Lê Thị Công Nhân bình thản nói, tòa sơ thẩm cũng như tòa phúc thẩm
đều không có ý nghĩa gì vì đất nước không có dân chủ và nhân  quyền căn bản, cho nên, nếu chị có được trả
tự do hôm nay thì cũng chỉ là “chuyển tù
một nhà tù nhỏ ra một nhà tù lớn”. Chị chấp nhận ở tù.
Trước cường
quyền chị Lê Thị Công Nhân đã mất tự do, nhưng chị hiểu đây là sự chia sẻ của
chị với sự mất tự do của nhân dân. Cuộc đấu tranh của chị từ giữa năm 2006 cho
đến phiên tòa phúc thẩm ngày 27/11/2007 là một cuộc đấu tranh giữa cái thiện và
cái ác, giữa đúng và sai,  giữa dân chủ
và độc tài. Với dòng máu Triệu Trưng trong huyết quản chị Lê Thị Công Nhân đã làm
ngời sáng tinh thần bất khuất của người phụ nữ Việt Nam và của cả dân tộc.  Cuộc đấu tranh
kiên cường cho công bình và đầy tình nhân ái của chị không những làm phấn khởi
cho những nhà tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền của Việt Nam mà còn là một
nguồn cảm hứng cho bất cứ ai trên thế giới đấu tranh cho công bằng xã hội.
Cuộc đấu tranh
kiên cường cho công bình và đầy tình nhân ái của chị không những làm phấn khởi
cho những nhà tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền của Việt Nam mà còn là một
nguồn cảm hứng cho bất cứ ai trên thế giới đấu tranh cho công bằng xã hội.
Chị Lê Thị Công
Nhân xứng đáng là người con yêu của đất nước. Chị đi vào lịch sử dân tộc bằng
ngõ chính, và tuy thân thể bị tù đày, sức mạnh tinh thần của chị đã thắng bộ
máy đàn áp của đảng Cộng sản Việt Nam vì chị đã chinh phục được sự thán phục
của toàn thế giới.
Trong tương lai,
trước áp lực của các lực lượng dân chủ toàn cầu và sự kiên trì đòi hỏi công lý
của đại khối người Việt trong và ngoài nước, đảng Cộng sản Việt Nam sẽ phải trả
tự do cho chị trước hạn kỳ. 
Chị sẽ tiếp tục
con đường đấu tranh vinh quang cho lẽ phải và sau lưng chị sẽ có cả toàn dân./.
Trần
Bình Nam
Nov.
29. 2007 
(1) Do nhiều người dân
chủ trong và ngoài nước, chính yếu là linh mục Nguyễn Văn Lý, thành lập ngày 8
tháng 4 năm 2006 dựa vào khuôn mẫu của Hiến chương 77 tại Tiệp Khắc.
(2) Trước một cuộc biểu
tình của đồng hương tại quận Cam, California ngày 25/2/2007 để phản đối nhà cầm
quyền mở cuộc đàn áp dữ dội các nhà hoạt động 
dân chủ trong nước sau khi đã gia nhập WTO và tổ chức thành công hội
nghị thường niên APEC.
(3) Các Công ước quốc
tế mà Việt Nam công nhận. 
(4) Nghĩa là mỗi người
được giảm một năm tù và giữ nguyên số năm quản chế.
 
   
| Trần Bình Nam | http://www.tranbinhnam.com |