Ngày 12 tháng 10 năm 2006
Thư
ngỏ
Kính gởi thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng
Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa
Việt 
01 Hoàng Hoa Thám
Ba Đình – Hà Nội
Việt 
V/v:  Chính phủ Việt 
Kính thưa ông thủ tướng,
Tôi tên là
Trần Văn Sơn, hiện ở tại 
Ngày 11
tháng 8 năm 2006 tòa đại sứ phúc thư cho tôi biết Cục Quản Lý Xuất Nhập Cảnh
thuộc bộ Công An Việt Nam chưa phê chuẩn nên tòa đại sứ không cấp chiếu khán
được. Tòa đại sứ chỉ dẫn tôi cho thân nhân ở Việt 
Anh tôi đã đích thân đến Cục Quản Lý Xuất Nhập Cảnh ở thành phố
Sàigòn nộp đơn bảo lãnh xin nhập cảnh cho tôi. Ngày 
Thưa ông thủ tướng. 
Tôi đã không
làm gì có hại cho an ninh quốc gia. Tôi nghĩ rằng
chính phủ Việt 
Trước đây
tôi đã về Việt Nam hai lần, lần thứ nhất vào năm 1999 và lần thứ nhì vào năm
2001, và tôi nghĩ rằng chính quyền Việt Nam vì muốn phát triển đất nước đã bắt
đầu có chính sách cởi mở và sẵn sàng nghe những ý kiến khác biệt.
Vào tháng Tư
năm 1975 đang là dân biểu của quốc hội chính phủ Việt Nam Cộng Hòa tôi có điều
kiện bỏ nước ra đi khi quân đội miền Bắc đánh chiềm miền Nam, nhưng tôi quyết
định cùng gia đình ở lại. Trong thâm tâm tôi nghĩ đảng Cộng sản Việt Nam sẽ áp
dụng chính sách đoàn kết quốc gia, huy động sức mạnh của toàn dân để xây dựng
đất nước sau một thời gian dài chiến tranh huynh đệ tương tàn. Tôi sẵn sàng đem
sức mình đóng góp trong việc xây dựng đất nước.
Tôi ghi nhận
rằng chính sách của đảng Cộng sản Việt Nam sau khi chiếm miền Nam thống nhất đất
nước nhẹ nhàng và nhân đạo hơn chính sách của các đảng Cộng sản Liên Xô, đảng
Cộng sản Trung quốc, đảng Cộng sản Cam bốt, nhưng không phải là một chính sách
hòa giải căng thẳng dân tộc mà vẫn là một chính sách trừng phạt và phân biệt
đối xử, nên tôi đã bỏ nước ra đi vào năm 1979. Vợ con tôi, sau đó, phần vượt
biên, phần đi theo diện bảo lãnh đã đoàn tụ với tôi tại Hoa Kỳ. Qua thời gian
mọi người trong gia đình tôi đã trở thành công dân Hoa Kỳ. Và gia đình tôi làm
tròn nhiệm vụ công dân: làm việc, đóng thuế, và gìn giữ pháp luật của Hoa Kỳ,
với tinh thần biết ơn đất nước to lớn và bao dung này. Tôi
không ước mong gì hơn Việt 
Đối với Việt
Nam, tôi, cũng như đa số người Việt Nam khác bỏ nước ra đi, tham gia các hoạt
động chính trị trong ý hướng tái thiết lập một chế độ dân chủ tại Việt
Nam.  Thời gian gần đây, một phần hệ
thống Cộng sản trên thế giới thống trị bởi Liên xô sụp đổ, một phần tuổi đã xấp
xỉ thất tuần tôi chấm dứt mọi hoạt động chính trị để chuyên viết bình luận.
Ước muốn cuối đời của tôi là sống những ngày cuối cùng tại Việt 
Tôi biết rằng chính phủ Việt 
Trong chuyến
thăm Việt Nam năm 2001 tôi đã lên tận biên giới Trung quốc để thăm Ải Nam Quan
và mới biết rằng đảng Cộng sản Việt Nam đã để lọt vào tay Trung quốc, và tôi đã
nói điều đó cho thế giới biết. Tôi không làm gì khác hơn là kêu gọi những người
có tránh nhiệm theo gương người xưa bảo vệ bờ cõi mà
mới nhất là những người chiến sĩ đã bỏ mình trong cuộc chiến biên giới tháng 2
năm 1979. 
Tôi đã kêu gọi đảng Cộng sản Việt 
Để chuẩn bị
Đại hội 10 của đảng Cộng sản Việt Nam đầu năm 2006, quý vị đã yêu cầu mọi tầng
lớp nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước đóng góp ý kiến, và nhiều người đã
đóng góp. Phần tôi, tôi đã đề nghị đảng Cộng sản Việt Nam hãy nhân đại hội 10
lấy quyết định tu chính Hiến pháp, bỏ điều 4 HP, cho phép một số đảng chính trị
đối lập đứng đắn cùng ra tranh cử với đảng Cộng sản Việt Nam. Nếu đảng Cộng sản Việt 
Đảng Cộng
sản Việt 
Tôi trân trọng kêu gọi ông thủ tướng ra lệnh cho Cục Quản Lý
Xuất Nhập Cảnh rút lại quyết định thiếu tinh thần dân chủ của Cục. Cám ơn ông
thủ tướng.
Kính thư
Trần Văn Sơn
Bút hiệu Trần Bình 
Bản sao:
Tòa đại sứ Việt 
Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ - Phòng Chính Trị (ông R.
Nicolas Burns)
Tòa đại sứ Hoa Kỳ tại Việt 
Nhị vị Thượng nghị sĩ 
Dân biểu quốc hội 52nd district (DB
Duncan Hunter) 
   
| Trần Bình Nam | http://www.tranbinhnam.com |