Lời giới thiệu: Theo lịch trình quản thúc, bà Aung San Suu Kyi
đã phải được trả tự  do vào ngày 27/5 vừa
qua . Các tổ chức nhân quyền trên thế giới đều đã lên tiếng nhắc nhỡ giới quân
nhân cầm quyền Miến Điện (nay gọi là Myanmar) giữ lời hứa, nhưng nhà cầm quyền
quân sự Myanmar vẫn để ngoài tai và ra lệnh tiếp tục quản thúc bà. Liên hiệp
quốc không thể ban hành biện pháp trừng phạt vì Trung quốc cho biết sẽ phủ quyết
mọi quyết nghị trừng phạt 
Tạp chí The Economist số ngày 26/5
– 1/6/2007 viết bài  “Dirty dealings” (tạm
dịch là “Những vụ đổi chác dơ bẩn”) giải thích hành động của các  tướng lãnh cầm quyền tại 
http://www.economist.com/world/asia/displaystory.cfm?story_id=9241448&CFID=8101632&CFTOKEN=69962028
Các tướng lãnh 
Nhưng thực tế mà xét thì điều này khó xẩy ra . Trong một bài báo,
nhà báo Andrew Selth người Miến cho rằng giới quân nhân cầm quyền tại Miến khó
làm được bom nguyên tử trong 10 năm tới . Myanmer không đủ tài nguyên [như
quặng uranium (*)], không có hiểu biết kỹ thuật và có thể các tướng
lãnh cũng không muốn làm việc đó . Từ trước đến nay các nhà lãnh đạo quân sự
Miến vẫn tỏ ra chống việc lan truyền vũ khí nguyên tử. Lò nguyên tử nhỏ Liên
bang Nga sắp bán cho Miến có thể chỉ để trang điểm và nói lên rằng Miến cũng là
nước tân tiến về mặt kỹ thuật. Một bài báo khác của ông Selth cũng bác bỏ tin
đồn Trung quốc đang xây dựng nhiều căn cứ quân sự dọc bờ biển Miến để đe dọa Ấn
Độ và mở đường ra Ấn Độ Dương.  Theo ông
Selth, chế độ 
Thực tế có thể là Trung quốc, Liên bang Nga (hai nước đang nuôi mộng
siêu cường) và Ấn Độ đang ve vãn Miến Điện vì Miến có nhiều dầu mỏ và khí đốt. Trong
khi các tướng lãnh Miến muốn làm cho ba nước này tranh nhau vì quyền lợi để họ
có thể nhờ tay các nước này giúp chống lại áp lực đòi hỏi dân chủ của thế giới 
Ấn Độ thường ngả theo các nước Tây phương đòi các nước khác cải tổ
dân chủ. Nhưng lần này một phần ngại Trung quốc sẽ xây căn cứ quân sự tại Miến,
một phần vì nhu cầu năng lượng nên Ấn bỏ nguyên tắc sang một bên và gạ gẫm bán
vũ khí và viện trợ tài chánh cho Miến. Ấn Độ giải thích đây là chính sách “hợp tác để thuyết phục” (constructive
engagement). Các tướng lãnh Miến chê vũ khí của Trung quốc xấu nên rất phấn
khởi trước đề nghị bán vũ khí của Ấn gồm súng đại bác và máy bay trinh thám. 
Về phầnTrung quốc, biết rằng họ khó có thể xây dựng căn cứ quân sự
trên đất Miến, nhưng nếu giúp Miến khai thác dầu thô và khí đốt, nhất là thiết
kế một ống dẫn dầu băng qua Miến ra Ấn độ dương thì Trung quốc quốc bớt lo
trường hợp eo biển Malacca bị kẹt. Hiện nay hầu hết dầu thô nhập cảng vào Trung
quốc đều qua eo biển Malacca .
Tuy nhiên – như kinh nghiệm Ấn độ đã trải qua - không ai có thể tin
vào bản tính lật lọng của các tướng lãnh Miến. Trước đây hai công ty năng lượng
Ấn và một công ty Nam Hàn đã ký giao kèo khai thác khí đốt ngoài khơi của Miến.
Ấn và 
Ngày 27/5/07 là ngày hết hạn quản thúc tại gia của bà Aung San Suu
Kyi, nhưng có phần chắc các tướng lãnh Miến sẽ chưa chịu trả tự do cho bà [và
quả thật các tướng Miến đã tiếp tục quản thúc bà (*)]. 
Hoa Kỳ và Liên hiệp Âu châu vẫn đơn phương duy trì các biện pháp
trừng phạt đối với Miến, nhưng sự cứng rắn của Tây phương và chính sách “hợp tác để thuyết phục” của Ấn độ không làm
các tướng lãnh Miến thay đổi chính sách độc tài . Bởi lẽ còn quá nhiều nước khác
đứng chờ ve vãn Miến.
June 7, 2007
(*) ghi chú của người dịch
  
   
| Trần Bình Nam | http://www.tranbinhnam.com |